bà nà đêm quạnh quẽ
Bà Nà lạnh buốt trắng màn sương
Áo mỏng co ro nỗi chán chường
Muốn khóc cho vơi dòng lệ tủi
Ngỡ ngàng khi vấp sợi tơ vương
Quạnh vắng buồn hiu cả bốn bề
Ngập ngừng chân bước giữa cơn mê
Thoảng nghe hương cỏ lùa trong gió
Kỷ niệm ngày xưa chợt kéo về
Thơ vần dạo ấy ngập yêu thương
Rong ruổi đi qua mọi nẻo đường
Biển rộng non ngàn hay núi thẳm
Cung đàn hòa quyện khúc du dương
Bất chợt bão dông đổ xuống đời
Vần thơ lục bát bỗng chơi vơi
Nghĩa tình một thuở giờ phai nhạt
Câu chữ nghẹn ngào nỗi cút côi
Bà Nà có thấu nỗi niềm riêng
Hoang vắng canh khuya giọt lệ viền
Mờ mịt trăng gầy đêm quạnh quẽ
Hồn thơ trằn trọc giấc cô miên
Bài này đã được xem 2575 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|