hoang tàn
( Ba mươi năm trở lại rừng
Còn đâu bóng cũ...dửng dưng tro tàn )
HOANG TÀN
Nhớ anh em, trở lại rừng
Chói chang oi bức rưng rưng dặm dài
Đồi trọc nóng rát bi ai
Đất khô bụi bặm, lạc loài thú cưng
Da đen tần tảo, ngập ngừng
Bước chân vắt vẻo lưng chừng dốc cao
Già làng ủ rũ hanh hao
Cày thuê cuốc mướn, nghẹn ngào lưa bưa
Cỏ cây quay quắt gió lùa
Áo trắng ngột ngạt ban trưa sân trường
Ve sầu rên rỉ thảm thương
Phượng đỏ phờ phạc mù sương Ngọc Hồi
Điêu tàn bệ rạc góc trời
Chuyến xe khỏi bến chơi vơi dọc đường
Giật mình cất tiếng, quê hương
Ai gieo nghiệt ngã nông trường tương lai
Rừng xanh quí hơn lâu đài
Cớ sao tàn phá, thiên tai nặng nề
Môi trường nâng cánh ước mơ
Mà sao huỷ hoại tái tê lòng người
Miền xuôi ngập nước tả tơi
Dồn dập lũ lụt van trời, kêu oan
Ai gieo thảm khốc bàng hoàng
Có hay đứa trẻ khóc than dưới mồ ?
Mai mốt về cõi hư vô
Ân đền oán trả hồ đồ thế gian
Tham chi đổ nát điêu tàn
Vui chi khung cảnh tan hoang cửa nhà
Đại ngàn máu chảy rên la
Dòng sông cạn kiệt, vườn hoa héo cành
Từng đàn cá chết hôi tanh
Trơ xương bò ngóng, trâu canh chiều tà
Một vùng non nước quê ta
Thiên nhiên ưu đãi mượt mà khi xưa
Giờ đây biến đổi tiết mùa
Thu hoạch bất ổn nắng mưa thất thường
Nén hương Giàng, lạy bốn phương
Xin cho muôn thú còn đường tồn sinh
Cây cỏ xanh ngát trữ tình
Sinh vật thân thiện, bình minh vẫy chào!
Doanminhhop 12032015