thương người viễn xứ
Em có biết đêm qua anh không ngủ
Vì hiểu rằng tình chưa đủ lời yêu
Miệng em cười môi nở, tím mây chiều
Cố nén lại thương bao nhiêu cho đặng
Cho anh hỏi phía trời xa đằng đẵng
Đảo hoang hờn em ở hẳn sao em
Cho cô đơn sầu chết giữa màn đêm
Buồn hiu hắt , đôi mắt thêm đẫm lệ
Quê hương đó Việt nam em mặc kệ
Lần dò theo từng nhánh rễ tha hương
Bám vào hồn đất mẹ xót đêm trường
Cơn gió giận, nhận chìm, đường quan ải
Đêm giông bão , nhớ mẹ cha ngoái lại
Nghẹn ngào dâng giọt lệ tái tê lòng
Bỏ người thương, để kiếm kế sinh tồn
Năm tháng đến, rồi dần chôn đi hết
Thời gian mãi,xa xăm...em nhớ Tết
Giả nói cười, che đậy vết thương đời
Chìm hoang mê, hồn vụn vỡ chơi vơi
Tình lạc lõng, uống sương rơi ngỡ rượu!
Trong thầm lặng, nhìn vầng dương rười rượi
Ôm cây già, thơ đẫm ướt nhựa thu.
Ước mơ lòng mong được những lời ru
Ngày xưa mẹ hát đêm mù thương nhớ
Anh xin nguyện trao ân tình muôn thủa
Của quê hương in bóng giữa mây ngàn
Để quê hương, cất dấu cõi nát tan
Gió chiều mát cung nhạc vang đồng vọng
Đất thầm hát, lời yêu thương gió lộng
Sóng thuỷ triều, ôm ấp bóng em xinh...
Đầm ấm cùng sum họp một gia đình
Quê ta đó VIỆT NAM mình yêu dấu !....
Bài này đã được xem 1536 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|