dĩ vãng tình xưa
Thời gian chẳng xóa tình sầu,
Một câu yêu dấu tình đâu ùa về.
Yêu thương bao nỗi tái tê
Những ngày xưa ấy lại về bên ta.
Đời buồn như những cánh hoa
Héo tàn hương sắc xót xa thân này.
Ai ơi tình vẫn còn đầy,
Nhưng lòng chẳng muốn phơi bày thế gian.
Dù sao cũng đã lỡ làng,
Em đành ôm phận bẽ bàng đắng cay.
Rượu em đâu uống mà say
Để giờ chợt tỉnh mới hay sự đời.
Dù sao cũng một kiếp người,
Sống sao cho đẹp góc đời em qua.
Cho dù ngày đó đã xa
Với em là cả bao la đất trời.
Em đi lòng vẫn chơi vơi,
Nhớ về một thủa xa vời bên nhau.
Thôi đành hẹn lại kiếp sau,
Ta cùng một lối dắt nhau đi về.