tự nhủ…
Trời đã khuya lắm rồi
Vạn vật dường yên ngủ
Chỉ mình ta ủ rủ
Lắng nghe tiếng lòng mình
Cả đời sống trọn tình
Chẳng chi li tính toán
Làm ơn rồi mắc oán
Đành nuốt hận vào tim
Thôi ngày tháng kiếm tìm
Những nụ cười giả tạo
Lời xu nịnh trâng tráo
Bao toan tính thấp hèn
Nào phải tại bon chen
Thích trèo cao danh vọng
Thích cờ hoa võng lọng
Giữa dòng đời ảo hư
Còn chăng chút suy tư
Chuyện nhân tình thế thái
Càng nghĩ càng thêm hãi
Ôi lòng người thâm sâu
Tình người kiếm dài lâu
Cũng chỉ là nhạt nhẽo
Thà quen với lạnh lẽo
Đôi khi thấy yên bình
Ta tâm sự riêng mình
Vần thơ hòa cảm xúc
Tặng đời bao ca khúc
Lòng vơi nhẹ ưu phiền
Tìm vui với thiên nhiên
Hưởng bao điều mới lạ
Cần chi phải vất vả
Để rồi chuốc xót xa
Khuya nay chỉ mình ta
Hồn thơ cùng hòa nhịp
Cho mạch đời chảy tiếp
Lòng không gợn sân si…
Trần An - Saigon 07.04.2015