tôi làm thơ
Nhiều năm bươn chải với đời
Giờ thì vào tuổi nghỉ ngơi là vừa.
Thời gian giờ quá dư thừa
Các con "tự chủ",nhà thưa thớt người...
"Nuôi heo" thì lại quá lười
"Trồng hoa" chả biết nó tươi hay tàn
"Nuôi cá" thì chơi quá sang
Mồi quăng cả đống, cá vàng đi toong...
"Chơi chim" thì chẳng tới "Ông"
Món này "nhạy cảm", bả "không ưa" rồi
Nghĩ sâu nghĩ cạn một hồi
Thôi thì nhắm mắt, thả trôi phận hèn...
Lên "Nét" thỏa mãn cơn ghiền
Thơ nào cũng "ngốn" cũng "nghiền" hết trơn
Nhờ thơ mà vợ "biết ơn"
Món này em "duyệt - Còn hơn rượu chè!!!"...
Thế là giờ đã khỏe re
"Nhà thơ" chứ bộ, lấy le "xóm làng"
Thơ xong lỉnh kỉnh mang sang
Kèm theo khuyến mãi - nhãn vàng "Lipton"...
Vài hôm gặp lại "Em HỒNG"
"Thơ anh tự viết, em trông thế nào?"
Em cười tủm tỉm đẹp sao!
"Thơ này được cái tào lao hơn người"...
Úi trời! Hay "ẻm" giỡn chơi?
Nếu khen "ẻm" sợ mình hơi "kiêu kỳ"
Thì ra là thế! Thở khì
Chứ hôm qua hỏi "Bé TI" rồi mà...
"Bé TI" mới học lớp Ba
Vậy mà còn biết ngâm nga thơ mình.
Thôi thì chịu khó ta "rình"
Vườn Thơ thiếu chỗ, ta "xin" một bài...
Trần An (Saigon 10/2014)