có phải tình yêu
Tình yêu như là rượu cất
không lời men vẫn nồng say
đã trao đâu chờ nhận lại
nào như món hàng mượn vay
Tình yêu đâu là mua bán
ai nỡ trưng ra luận bàn
đặt nơi đông người ghé mắt
bụi mờ khỏa lấp trần gian
Tình yêu như là đóm lửa
ủ mình trong những lạnh đông
nỗi nhớ gặp ngày gió thổi
bùng lên thành ngọn lửa hồng
Tình yêu đâu cần chung lối
mà dõi theo cả cuộc đời
hờn ghen hóa thành nông nổi
tâm hồn sỏi đá người ơi.