chốn cũ
Ai nỡ xa rời cái tuổi thơ
Còn ta ở lại đỗi mong chờ
Một trời yêu dấu quyên sao được
Cái thuở ru hồn giữa mộng mơ
Ngày ấy chao người một tiếng yêu
Ta ngồi dưới cảnh khói lam chiều
Thẹn thùng e lệ em đồng ý
Lòng chợt vui mừng biết bao nhiêu
Ta dạo chung đường giữa nắng mai
Bên nhau hạnh phúc tháng năm dài
Nụ hôn nồng ấm còn vương đọng
Ai có đâu ngờ tình lỡ phai
Bậu đã sang sông chẳng chịu về
Trong lòng cô quạnh thấy buồn ghê
Lệ sầu đơn lẻ ngồi nơi cũ
Vẫn đợi người xưa chốn hẹn thề.
( Nguyễn Hanh )