phận buồn.1
Tôi lặng lẽ khép mình trong xó nhỏ
Cỏ và cây rải rát dưới chân tôi
Buồn thênh thang tôi sầu bao ảo mộng
Bên cây đàn mà phím chẳng vươn lên...
Tôi ngồi đó thẩn thờ trông dĩ vãng
Bên khung trời mắt lệ giấu niềm đau
Ký ức đó làm sao tôi quên được
Nước mắt nào tôi trả lại ngày xưa...
Bài này đã được xem 1547 lần
|
Người đăng:
|
Hoài Nhớ
|
|
|