sầu tương tư
Tình người sao lắm chông chênh
Thăng trầm uốn khúc bồng bềnh trái ngang
Nợ nần hơn cả bạc vàng
Tương tư gánh nặng còn mang suốt đời
Giữa dòng lạc lõng chơi vơi
Cô liêu một bóng ai rời tim ta
Để rồi quạnh quẽ thơ nhà
Đàn không lên phím hương hoa chẳng còn
Thả lòng nghe nhạn véo von
Ru hồn vãng cảnh trăng tròn bơ vơ
Sắc son duyên kiếp đợi chờ
Tàn canh ta lại ngẩn ngơ cõi lòng.