nỗi sợ người đẹp
Dáng đẹp mỹ miều người yêu dấu
Chim sa cá lặn cõi kiêu sa
Nhìn mắt môi em thầm nguyện ước
Vòng tay ôm ấp dáng ngọc ngà
Nàng có phải chăng là Tây Thi
Gái quê nước Việt tuổi xuân thì ?
Gặp em là một trời hoa nở
Lặng nhìn ngây ngất nói năng chi !
Em đến bên tôi chỉ mỉm cười
Hồn đà bay bổng gió chơi vơi
Rừng mơ thơm ngát mùa xuân mới
Thế giới bừng lên nét tuyệt vời !
Người ấy hiện thân vẻ bốn mùa
Hạ về nóng bỏng nắng ban trưa
Thu tàn lá úa tình sầu muộn
Đông đến lạnh lùng tuyết gió mưa !
Ông trời khiến em là giai nhân
Nên đời ta có nhiều đau khổ
Ai khiến tâm hồn em cởi mở
Làm cho thiên hạ phải dây dưa !
Ai bảo em mặc quần áo thưa
Làm cho mùa hè thêm hừng hực
Ai khiến em cười tình liếc mắt
Làm cho chàng trai khác si mê
Em chính là tuyệt thế giai nhân
Chỉ trông xa xa chẳng dám gần
Vì bao ray rứt đang chờ đợi
Ai được nàng gieo nỗi bâng khuâng !
QHNC