vầng trăng cô đơn
Trăng treo chênh chếch thinh không
Tìm ôm ấp mộng ngược giòng thời gian
Người đi biền biệt trên ngàn
Thương cho thân phận cô đơn mịt mùng
Tình quê xa vắng não nùng
Đàn kia đang gẩy bỗng chùng giây tơ
Đêm sương gió lạnh mây mờ
Hạt rơi hạt rớt đơn sơ nỗi buồn
Nhớ ai tha thiết bồn chồn
Tình sầu gối lẻ không cùng một nơi
Ước mơ gửi cánh chim trời
Theo hơi gió thổi một đời tung bay
Những mong cá nước sum vầy
Quê hương thôi hết lòng say máu thù
Từ ly lá đổ chiều thu
Thước gươm yên ngựa sương mù ráng pha
Tủi thân tráng sĩ không nhà
Xa xôi có nhớ tình ta mặn nồng ?
Trông về bốn hướng mênh mông
Ngàn sao lóng lánh niềm không bến bờ
Trăng soi một bóng bơ vơ
Nghìn năm non nước vẫn chờ đợi ai ?
Vọng phu mãi mãi u hoài
Xót người xưa ấy ngày dài tuổi xanh !
QHNC