đời trở nên thở ra tình
Đời thơ xin ném bên cầu
Đời tôi trói buộc vào câu ái tình
Đời em dứt mộng ta mình
Đời ai đó hát ru tình hời ru
Đời người chẳng vẹn thiên thu
Đời sông cuộn chảy trầm phù nợ vay
Đời đêm cũng cạn vì ngày
Đời trăm năm nữa còn say ngọt mềm...
18/3/2015
H.T.G