chùm thơ đơn thân ( single )
1/. Chẳng nên lời
...
2/. Người đâu Thần Thánh
...
3/. Đơn thân là số
...
4/. Thơ Tứ tuyệt đơn thân
Chẳng nên lời
Mơ được tình duyên đến nữa đời
Người giờ thong thả gái trai vơi
Làm người chớ phải là Thần Thánh
Tự nhiên ham muốn nếu gọi mời
Chiến thắng bản thân là hay nhất ( * )
Cám dỗ, đo lòng khắp mọi nơi
Sống trong thiếu lửa tình giảm phát
Thật khó hòa chung chẳng nên lời.
( * ) : Ngạn ngữ “ Chiến thắng bản thân là chiến thắng vẽ vang nhất ”.
+++
Người đâu Thần Thánh
Đã lâu không viết thơ tình
Chắc là luống tuổi không tin hẹn hò
Trước thời tai, mắt so đo
Giàu, nghèo, đẹp, xấu đoán mò ngày sau
Xưa, nay tình đủ thứ màu
Duyên người theo phận mà trau thắm nồng
Nghiền ngẫm số kiếp nằm không
Đẩy đưa xui khiến má hồng trong mơ
Tương tư, tự ái, trông chờ
Hòa trong cuộc sống thẩn thơ kiếp người
Có lúc cảm xúc vui tươi
Hình như bắt gặp nụ cười bén duyên
Hy vọng đâu đó hảo huyền
Tiếp thêm nguồn lực nào yên phận hèn
Thời gian nhanh, chậm bon chen
Thanh niên, già, trẻ trống kèn chung vui
Chồng già, vợ trẻ thiệt mùi
Mày râu đúng nghĩa là tui yêu bà
Nhìn quanh cũng chỉ mình ta
Vậy là tiếp mộng thật thà thuở xưa
Đơn côi tình muộn không thừa
Người đâu Thần Thánh đón đưa phải lòng.
+++
Đơn thân là số
Tự nhiên khi lớn khó cưởng yêu
Gần nữa đời người lửa vẫn thiêu
Tâm tư trái tim nguồn âm ỉ
Thật sự bừng lên nếu khẻ khều
Không quan tâm chi chuyện cảm tình
Sống mà đơn điệu với lặng thinh
Đời xem có thể là dị biệt
Hiểu rõ nguồn cơn chỉ riêng mình
Lứa tuổi trung học khá tự nhiên
Nụ cười, đôi mắt phải đảo điên
Một khi bắt gặp ôi hiền, đẹp
Ngày đêm mơ tưởng đến ưu phiền
Học, làm xa nhà được tự do
Từng mối quan hệ lại đắng đo
Tình, tiền, lợi ích và chữ tín
Xu thế nhìn chung cũng thăm dò
Tưởng rằng tình chín được nhận trau
Nào ngờ đưa đẩy đến xa nhau
Hôn nhân chuyện đó mà chậm trể
Người trong, ngoài cuộc sẽ mời chào
Đơn thân là số chẳng nên duyên
Tình yêu chồng vợ tổ ấm riêng
Chuyện đời sẽ đến nhằm từ bỏ
Ý định thành gia để nối truyền.
+++
Thơ Tứ tuyệt đơn thân
Không phụ thuộc ai
Thời đại bây giờ sống đơn thân
Không còn là ít thậm chí nâng
Có người lấy đó là quyền sống
Không phụ thuộc ai tự mình cần.
Lỡ duyên rồi
Tự nhiên tình đến với chính tôi
Dưởng nuôi vun đắp mãi không thôi
Do ta, đối tượng, ngoài tác động
Tự dưng an phận lỡ duyên rồi.
Đến xế chiều
Xưa thời khao khát được tình yêu
Nhất người hiền, đẹp dáng mỹ miều
Nghèo khó tủi thân thèm mơ tưởng
Duyên đâu đơn lẻ đến xế chiều ?
Phận duyên đưa đẩy
Tại sao mà lại thích single ?
Nhiều người thường hỏi hoặc vẽ tô
Không biết trả lời sao cho hợp
Phận duyên đưa đẩy đến xuống mồ !