sự đời
Xin được khóc sự đời dâu bể
Khóc một lần đẫm lệ trăm năm
Đừng sầu môi mắt âm thầm
Khóc tình người nhạt đau bầm nhân gian...
Nhân gian lắm tâm xà khẩu phật
Đời trắng đen đổi thật gớm ghê
Sau lưng dè bỉu khinh chê
Đến khi đối mặt mọi bề vuốt ve
Đau lòng ngẫm mà nghe suy xét
Người tranh đua nên ghét chê nhau
Chữ tình đau khổ đứng sau
Chức quyền tiền bạc rủ nhau đứng đầu
Miệng uốn lưỡi thích đâu được đó
Môi đong đưa ai tỏ sự đời
Ba hoa lộng ngữ nào vơi
Chén anh chén chú tơi bời mộng xinh...
Mở lời nói nghĩa tình ân nghĩa
Kiếp nghèo hèn xoi xỉa ai nghe
Giàu sang ai chẳng phải dè
Chức quyền vọng trọng tình nghèo cũng qua
Ông bà bảo không quà lỡ việc
Công danh về ai tiếc cũng tìm
Nhưng khi sự nghiệp đã im
Thân quen họ thuộc cũng dìm chết luôn
Lòng người đúc một khuôn sau trước
Nhìn vào sâu hiểu được tả tơi
Thi nhau thọc gậy tơi bời
Người thì sứt trán kẻ rơi lệ sầu
Cái miệng nói nghe đâu ngon ngọt
Ẩn tâm sâu sủi bọt chua cay
Không xương lưỡi sắc dao phay
Hiểm hơn nọc độc chẳng may nhấm vaò
Trò thiên hạ ai nào hay biết
Kiếp nhân gian ai thiết miệng môi
Thương cho cái kiếp đời thôi
Ngàn năm bia đá khắc môi miệng người !
Tấm tuồng kịch ai vời ai diễn
Mà sao nghe chết điếng tâm tư
Sân si ôm mãi khư khư
Lòng người đen bạc thực hư nào ngờ
Khôn với dại ai chờ ai hẹn
Lắm bạc tiền đau đến nghĩa nhân
Giàu sang đẳng cấp ai phân
Muôn người sùng bái thưa vâng cúi chiều
Tâm với tính bao nhiêu vật chất
Trò đời kia ngó thật trơ trơ
Đau lòng nhắm mắt sao ngơ
Ngu ta ngẫm nghĩ...vu vơ... sự đời !
Bài này đã được xem 3341 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|