kẻ ăn xin
Cho ta nhé hương sen nồng ngơ ngác
Bước ngập ngừng theo gió khẽ đu đưa
Em có biết trời như..sắp đổ mưa
Ướt thương yêu,nơi này ta bỗng xót
Cho ta nhé, giọt sương đêm thơm ngọt
Đốt thân ta mặc mộng cháy năm canh
Trói hồn ta bằng những thoáng mơ lành
Để...lấp tràn không gian bừng nỗi nhớ!
Ta ước sao một phút là ngọn gió
Quấn ngọc ngà và nâng nhè nhẹ cánh sen
Rồi thêm nữa,gió mơn sóng lệ hoen
Thầm khe khẽ...Ta chơi vơi niềm nhớ!