người dưng
Bởi không máu mủ ruột già
Thế nên ta mới cùng là – Người dưng
Người dưng ơi hỡi Người dưng
Sao em lại xúi ta “đừng yêu em”
Sông kia đâu chỉ êm đềm
Còn bao nhiêu thác nhiêu gềnh phải qua
Biết đời em lắm phong ba
Nên ta đâu giám nghĩ là “yêu chơi”
Dù đi cuối đất cùng trời
Ta thề trọn kiếp không dời – Người dưng
Núi cao biển rộng đã từng
Người dưng - chớ để ta mừng rồi lo
Qua sông ta chẳng lụy đò
Đường tình ta chẳng so đo ngại ngần
Yêu nhau xa cũng nên gần
Người dưng ơi! Chớ một lần…dửng dưng!