67 - một cô gái
Nàng là cô gái
Thoáng nhìn tôi chẳng thấy hoa khôi
Nhìn lâu tôi thấy nét duyên tươi
Tôi bồi hồi, ngấm ngầm yêu mến
Vì nàng người ấy hiện trong tôi
Nhưng!
Nàng là học sinh
và tôi là thầy giáo
Một lưới sắt vô hình cách trở
Chỉ có thể nhìn nàng muôn thuở
Một lưới sắt vô hình cách trở!
Chỉ có thể nhìn nàng muôn thuở.
22 - 12 -1971*