* tình buồn *
      
      
      
      
        { Chuyện thật thời Trung Học Quận 7 - Sài Gòn - tưởng nhớ bạn Tô Ngọc Thành }
Vào thu tuổi mặt nhăn má hóp 
Đã sáu mươi lóp ngóp chân mòn 
Còn đâu xuân thắm trăng tròn 
Từ ngày giã biệt Sài Gòn mến yêu 
*
Theo mộng đẹp mỹ miều cất bước 
Em xa trường khi trước mùa thi 
Theo chồng em chẳng cần gì 
Tú tài bỏ mặc không chi buộc ràng 
*
Nơi phú quý ôm nàng tuổi dại
Bỏ lại đây và mãi về sau 
Bao nhiêu bạn khóc lòng đau 
Thôi đành vĩnh biệt buông nhau trường nghèo 
*
Vào chiến cuộc leo đèo qua núi 
Dấu lửa binh thui thủi hồn đơn 
Vô tình viên đạn tủi hờn 
Xuyên người lính trẻ từng cơn lịm tình 
*
Trút hơi ngắn quặp mình trăn trở 
Nhớ ai đây hơi thở cuối cùng 
Mắt trừng môi tím càng lung 
Nhớ người bạn học mắt nhung tươi cười 
*
Thế là hết một đời ngây dại
Không một lời e ngại yêu em 
Xuôi tay nhắm mắt tim im 
Tình đơn phương ấy sâu dìm nghĩa trang...
-N3-Nguyễn Ngọc René - 07/08/2015