tiếng đàn cò
Nơi xóm nhỏ từng đêm buồn réo rắt
Tiếng tơ loan văng vẳng giọng đàn cò
Của đôi người cơm cháo chẳng đặng no
Cảnh bạc phước hai ông bà khốn khó
Phênh vách thưa không buồn che kín gió
Như cung tơ vang vọng đến nao lòng
Bà thường ngồi đôi mắt dõi mênh mông
Nghe đằm ấm trong lòng dâng hạnh phúc
Bà yêu lắm tiếng đàn ông thổn thức
Như mê say, quên nỗi nhọc trong đời
Rồi một ngày đêm vắng, ánh sao rơi!
Ông từ giã cuộc đời, đi xa mãi.
Đến tiễn ông, ngậm ngùi đêm tang lễ
Tiếng đàn cò réo rắt nỗi thê lương
Họ thấy bà trên nét mặt đau thương
Sầu vây kín, can trường như đoạn đứt
Trong đời bà lần đầu tiên oán ghét
Giọng đàn cò đưa tiễn bước ông xa...