đời
(toán thi)
MỘT nắng HAI sương trải BỐN mùa
NĂM dài tháng rộng đủ mềm chưa?
BA chìm khổ tứ thân hèn mọn
BẢY nổi lao tâm phận thải thừa
Cứ tưởng TRĂM năm rồi sẽ vẹn
Đâu hay VẠN kiếp chỉ như vừa
SÁU MƯƠI nếm đủ đời vinh nhục
Giấc điệp NGÀN thu với gió mưa