ngoại tình!
Đêm âm thầm thao thức với canh thâu
Nghe tiếng dế thở than cùng bóng tối
Tình em, anh phải chăng là quá vội?
Nên hương yêu, chưa thể chín như người.
Em xuyến xao nhung nhớ quá nụ cười
Của kẻ lạ, không phải người chung lối
Em ngây thơ, em không hề biết tội
Khi yêu người, mà không phải là anh!
Phải làm gì khi mộng thắm còn xanh
Anh bạc bẽo em âm thầm đơn lẻ
Anh rong ruổi với bao điều mới mẽ
Có nghĩ cho em - Đêm vắng âm thầm!?
Em âu sầu bên chiếc bóng lạnh câm
Buồn rưng rứt khi tàn canh tỉnh giấc
Em để lệ mờ hoen trên khóe mắt
Gió giông đâu vùi dập cánh hoa tươi
Bất chợt hôm nay mang đến nụ cười
Của kẻ lạ em chưa từng gặp gỡ
Dạ xuyến xao hằng đêm về em nhớ
Góc nhỏ tim em, từ đấy có ai rồi.
Anh hỡi anh em thú tội đây thôi
Đừng nỡ giết đời em trong bóng tối
Anh đã không yêu, anh cũng không có lỗi
Hãy trả em về xuân sắc thuở ngày xưa
Em bây giờ không kẻ đón người đưa
- Một thiếu phụ thẩn thờ bên hoang lộ