em xa
Em xa rồi... phương ấy buồn không?
Chiều mây vương có hoài trông, mắt đợi
Em xa rồi, tôi nỗi buồn vời vợi
Chiều bơ vơ chôn suối lệ bên thềm.
Em xa rồi tôi lẩn trốn vào đêm
Tìm khoảng tối che nỗi buồn lộ liễu
Em xa rồi và lòng tôi chợt hiểu
Đời không em vô vị biết dường nào
Không em rồi tôi chẳng biết làm sao
Lối thênh thang mà tôi thì lạc lõng
Không em rồi tôi một mình đơn bóng
Lá me rơi vai áo vẫn âm thầm.
Không em rồi....con phố lặng câm
Đèn vàng vọt loang bóng đường lặng lẽ
Chân ngỡ ngàng tôi phân chia lối rẽ
Giữa hai miền thực tại với ngày xưa.