đôi môi trốn học
Chiều nay phố mưa về ngang ký ức
Gió cũng theo thổi buốt cánh cửa hồng
Lật từng trang thơ mộng tuổi trắng trong
Bao nhung nhớ chất chồng chờ vung vãi
Mưa phố núi lạnh vai ngoan con gái
Nép hiên ngoài ngơ ngác vạt áo thưa
Nón che nghiêng run rẩy ngọn gió đùa
Mơ ước nhỏ cuộn tròn trang giấy trắng
Chẳng bước vội khi mưa qua phố vắng
Phút giận hờn chợt chốc đã dòn tan
Thảnh thót chờ cửa lớp nhịp tơ vàng
Ngại ngùng cuối đồi thông thơm hương tóc
Giọt mưa lén hôn đôi môi trốn học
Ướt ngã nghiêng mái đợi tiếng yêu đầu
Đắk Mil mưa chở nỗi nhớ về đâu
Đừng vội trách đồi thông ngày tháng đó...
Trời còn nắng còn mưa còn giông gió
Còn trải dài nỗi nhớ tuổi hồn nhiên...