nỗi nhớ người
Thương cảnh thu đi một mảnh đời.
Trời ngang cách biệt khổ người ơi.
Tôi nhớ vô cùng trang sách dở.
Thầm viết lời yêu đã lở rồi.
Một bức tranh đời thương rất lạ.
Đâu rồi thưở ấy bước bên nhau.
Ngại ngùng chưa nói lời yêu cuối.
Để dạ bây giờ nhớ thương nhau.
Có thể duyên trời không đủ trọn.
Hay đời tu phước vẫn chưa xong?
Phải nợ trần gian chưa trả hết?
Nên giờ ôm một mối sầu thương.