hỏi ông nguyệt lão
Hỏi Nguyệt Lão trơ trơ đứng gác
Bao năm rồi vẫn bạc phơ đầu
Rằng tôi có phụ ông đâu?
Mà sao vẫn cảnh buồn rầu cô đơn !
Đêm quạnh vắng lòng hờn trách phận
Khuya rùng mình trăng tận cung sầu
Tơ hồng ông cất ở đâu
Chắp cho tôi với một đầu duyên thôi
Dương gian khắp có đôi có lứa
Anh hùng thời chọn hứa để về
Riêng tôi một bóng sơn khê
Thời tôi cần lắm phu thê rãi bày
Hỏi Nguyệt lão có hay ông nói
Cô đơn tôi mong mỏi tình nhân
Để cho lòng khỏi phân vân
Phong trần tìm khó bao lần tôi hay....
Cầu Nguyệt lão bao ngày cho đặng
Thực đời kia còn nặng ảo đây
Xin ông một sợi hồng mây
Nối người trong mộng để xây hỉ đời
Chốn nước chảy rối bời sông cạn
Thuyền chơi vơi quá hạn trung trinh
Lòng ai nặng nghĩa nặng tình
Biết bao la chốn hỏi tình ra sao?
Dòm lên núi mây trào xoay chuyển
Ngó xuống sông bóng nguyệt trôi xuôi
Đôi ta thương nhớ chưa nguôi
Anh than, em thở, tình trôi phương nào...?
Bài này đã được xem 1891 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|