hoa sữa và em
Đêm mùa thu nồng nàn hương hoa Sữa
Anh một mình lóng ngóng hứng hoa rơi
Lòng chơi vơi bao tiếc nuối dâng đầy
Tim nghẹt thở nhớ Em nhiều đến vậy
Nhớ lần đầu nắm tay Em run rẩy
Yêu đong đầy trong sắc tím hoàng hôn
Chiều Hồ Tây đường Thanh niên thủa ấy
Hoa Sữa rơi trắng cả lối đi về
Nhớ có lần trời chợt mưa bóng mây
Tay trong tay mình chạy mưa líu ríu
Cơn gió thổi cánh hoa rơi xoay tít
Lẫn vào mưa vẫn day dứt đưa hương
Nhớ có lần bên góc đường Nguyễn Du
Gió heo may đêm mùa thu se lạnh
Hoa Sữa rụng vương đầy trên mái tóc
Trọn vòng tay cả hoa Sữa và Em
Nhớ có lần cùng nhau dưới trăng thu
Mình gom nhặt những cánh hoa rơi rụng
Xếp trái tim trắng tinh khôi thơm ngát
Hôn nồng nàn, mắt say đắm trao nhau
Ký ức xưa với hoa Sữa ngọt ngào
Cứ ùa về khiến lòng anh day dứt
Nhìn hoa rơi bây giờ anh mới hiểu
Quá dại khờ nên tình phải dở dang
Đêm khuya rồi hoa Sữa vẫn cứ rơi
Vẫn vô tư tỏa hương thơm ngào ngạt
Đôi bàn tay đan vào nhau đau ráp
Nhớ tóc mềm vương hoa Sữa ngày xưa.
Hà Nội, mùa hoa Sữa 2015
Trần Thanh Xuân