anh yêu quê anh
Cuộc sống nhiệm mầu em cứ tìm mãi đâu
Bên anh có mà sao em cứ lắc đầu
Không sa hoa nhưng nụ cười luôn nở rộ
Bình dị quê mình – sao em thèm thành phố
Một nơi rất khổ ôm cuộc nợ bon chen
Phân biệt lắm những lời miệt thị sang hèn
Em là em – nụ cười hồn nhiên toe toét
Đưa mạnh mái chèo con đò đau gào thét
Tiễn bước em đi một gốc tre xanh rì
Dang dở nghiệp quê chẳng hứng nổi khinh khi
Lặng lẽ ngóng triền đê ngăn từng đợt sóng
Mỗi mùa lũ về mang phù sa đỏ mọng
Những lũy tre xanh ôm giữ giấc mộng xanh…
Một ngày nào đó em quay lại thăm anh
Gìn giữ hộ anh một chút hương đồng nội
Thế là đủ rồi chẳng cần quà phố hội
Sắc có lung linh thua hương đó quê mình
Một ngày đang tới anh hướng đợi bình minh…
ANH YÊU QUÊ ANH
04-09-2015
Nguyên Hữu
Bài này đã được xem 1829 lần
|
Người đăng:
|
Nguyên Hữu
|
|
|