trăng rơi sông lạnh
TRĂNG RƠI SÔNG LẠNH
Thơ : Phạm Thanh Hà
Ai mang trăng thả xuống sông
Cho thuyền chở bóng trăng trong xuôi dòng
Thuyền đi chở nhớ chở mong
Mái chèo khuấy động nỗi lòng nào khuây
Buồn trông một mảnh trăng gầy
Thả niềm nhung nhớ rơi đầy dòng sông
Thuyền đi có nhớ bến không
Đêm khuya bến vắng đợi mong thuyền vê
̀
Trăng ơi minh chứng câu thề
Thuyền đi hãy nhớ tìm về bến xưa.
Đêm buồn gió cũng buồn tênh
Mảnh trăng hiu quạnh lênh đênh giữa dòng
Để ai thổn thức tê lòng
Chùng chùng nỗi nhớ mênh mông u hoài
Sao trăng thức suốt đêm dài
Nhìn bờ sông lạnh miệt mài chảy xuôi
̃