trăng rơi
Nửa mảnh trăng tàn rơi xuống sông
Đêm thao thức giấc chẳng còn nồng
Từ dạo xa rồi mùa thu chết
Lá cũng khóc thầm, anh hay không
Có phải anh là nhớ nhung mang
Gom hoa nắng tắt rải trên giàn
Đánh thức lòng em linh hồn đá
Khơi lại những gì giờ đã tan
Còn đâu giấc mộng của hôm qua
Cùng ai ngồi ngắm mảnh trăng ngà
Đuổi xua mà bắt hình với bóng
Thêu dòng đời đẹp tựa như hoa
Em biết anh đi, xa thật rồi
Tình mình chẳng nợ ta chia đôi
Còn đâu ước hẹn câu thề cũ
Đã trót ngày xưa trao trọn đời
NuocMatMuaThu