trăng rơi xuống giếng
Xa cách biệt giữa hai miền mưa nắng
Em bên này anh đằng đẵng bên kia
Dây tơ nào ai nỡ dám phân chia
Để nỗi nhớ dại khờ ra mòn mỏi
Đêm lắng xuống đau lòng em tự hỏi
Gút thắt nào sao chưa trói đời nhau
Trăng cô đơn vò võ giữa đêm thâu
Buông chiếc bóng rớt dưói sâu đáy giếng
Tay chới với dạ cô sầu đau điếng
Nước nghiêng nghiêng thân trăng liệng chênh chao
Giọt sương thu lạnh lạnh rót thêm vào
Trăng tan vỡ đã biết bao mảnh vụn
Chân lặng bước dẫm dò đời ngắn ngũn
Sắc hương phai khao khát cũng nhạt mờ
Gió mùa thu xao động lá bơ phờ
Trăng thu lạnh đêm bơ vơ trăng khóc
Sương ngưng đọng nhẹ thầm trên mái tóc
Ngày không anh đêm trách móc đời trăng
Nước giếng trong mãi giỡn với bóng Hằng
Em thầm lặng ngồi mênh mang bên giếng....
Bài này đã được xem 1931 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|