Poem logo
Poem logo

chuông chùa

Tác giả: Hồng Dương
Quyện sương khói chuông ngân chùa vọng
Không gian rung vỡ bóng gần xa
Tâm linh trần thế giao thoa
Động lòng tâm tưởng nhạt nhoà bóng đêm

Trần gian tỉnh ngõ mềm giấc mộng
Cõi hư vô trống rỗng vô miền
Phút giây quên lãng cô miên (*)
Buồn vui nhân thế cõi thiền vô minh !?...

Thanh tịnh đạo buông tình tam giới (**)
Cõi nhân gian ai mới vướng vào
Hồi chuông vang vọng xôn xao
Thời gian điểm tiếng đưa vào cõi tâm

Hoàng hôn vọng tiếng trầm nhịp bổng
Nhịp mõ sao xoáy động hồn trần
Âm thanh thăm thẳm rung ngân
Cuốn bao ẩn ức trầm luân cõi đời

Chuông hòa tiếng nghẹn lời chưa nói
Trên Phật nhìn có tới lòng người?
Lẻ loi vô ngã một đời
Câu kinh chưa thuộc, nợ đời đa mang...


(*) (Từ cũ, Văn chương) ngủ một mình, cô đơn
(**) Ba cõi, là dục giới, sắc giới và vô sắc giới, trong trời đất, theo quan niệm của đạo Phật; cũng dùng để chỉ chung thế giới

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm