thổn thức lan man
Đường phố bỗng lạ tầm tay
Lặng nhìn mưa rớt hạt gầy
Ngõ quen giàn hoa phủ kín
Lam biếc nhuộm cả màu mây
Như nắng réo rắt cơn mưa
Vắng xa cho tiếc nuối thừa
Một trời yêu thầm mắt ngọc
Nông cạn mộng ước lưa thưa
Thu cuốn lá rụng cành trơ
Bước về ngang phố dật dờ
Ngước nhìn qua khung cửa kính
Hồn đánh rớt giữa đôi bờ
Đâu phải bé của hôm qua
Cớ sao thao thức như là
Có nào tình câm thủa ấy
Tìm kiếm nỗi nhớ la cà
Em đến tựa giấc mơ hoang
Lén vào tim cạn võ vàng
Nhịp nhàng tình như lúc trẻ
Khơi dậy thổn thức lan man...