mặc sóng gào trăm năm
Em mềm như hạt sương
Vướng chân ta bên đường
Tuy nhiều khi không thích
Nhưng lòng ta vẫn thương.
Em như cơn gió nhẹ
Mang hương hoa nụ hé
Dậy trong tim tình đọng
Ta tạ tình em nhé.
Em tựa mây mùa thu
Đưa ta vào viễn du
Bồng bềnh bay khắp nẻo
Thoát đời cảnh ngục tù.
Em nhẹ như làn tơ
Dìu ta vào mộng mơ
Mượt mà như dải lụa
Yêu em, ta làm thơ.
Dẫu ngày sau đời buồn
Vì đôi cánh chuồn chuồn
Rời xa bay vạn nẻo
Em lạc lối về nguồn
Ta sẽ không buồn trách
Nguyện thân ta hóa thạch
Ta em dẫu ngăn cách
Mặc sóng gào trăm năm.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 804 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|