cỏ biết
      
      
      
      
        Thì anh vẫn dẫm đạp bao buổi chiều cô  mặc 
Em ngọn cỏ xanh rêu bên mộ đất đời mình 
Nỗi hoài nghi lòng anh như giăng mắc 
Có tình yêu hay cũng chỉ bóng hình? 
Là anh gió đã trêu đùa tóc rối 
Khẽ bàn tay anh vén ngọn cỏ hoang thì 
Là lòng anh vẫn như đang mở hội 
Rạo rực xanh um cỏ em dâng hiến nỗi ôm ghì 
Vẫn anh rất vô tình ngàn yêu thương bên cỏ úa 
Để đời mình trôi lạc bước viễn vông 
Vào mùa cỏ lúa thì con gái 
Em tang thương được bồi đắp vệ đồng 
Anh dẫm đi cho em mềm mại bên dưới 
Giày chân anh thô kệch vãng một đời 
Yêu đi anh vào lòng em đôi chân trần thôi nhé! 
Có da diết yêu thương hãy tập cảm lòng Trời. 
Anh luôn ngộ nhận đau khổ em vô lối 
Không đâu anh, em đã đón được tình CHA 
Ngài Tạo Hoá đã thương em niềm thống hối 
Nguyện cầu cho anh người lữ khách thật thà. 
Cứ dẫm nữa đi anh mà chân tình khám phá 
Cội tình yêu cỏ em phúc tràn bờ 
Hoa thảo dại mà khung trời nhận biết 
Có Thiên Chúa yêu thương là CHA mình anh hỡi! 
Dã Tràng Cát 
Mùa yêu thương 
Cảm tác với nhà thơ Đào Công Điện