chiêm bao một giấc diêu bông
Chị ba mươi tuổi toan già
Nhóc hai bốn tuổi chưa là đàn ông
Lang thang tìm mãi diêu bông
Mười bài thơ viết vẫn không thể nào...
Hôm qua trong giấc chiêm bao
Nhóc nằm mơ thấy chị đầu cài hoa
Giật mình giọt nhớ vỡ òa
Phải chăng là chị sắp xa nhóc rồi?
Chị vu quy đẹp rạng ngời
Lặng mình nhóc đứng nhìn người môi hôn
Nhóc về ôm lấy nỗi buồn
Để cho chị sẽ mãi luôn vui cười
Nhóc về đi khắp đất trời
Để ngàn năm mãi viết lời thơ đau...
Diêu bông hỡi... ở nơi đâu?
Bài này đã được xem 1702 lần
|
Người đăng:
|
Tiểu tử HK
|
|
|