nối
Trải qua bao kiếp thăng trầm
Hoa đơm trái kết ươm mần tương lai
Người thì bước đỉnh vinh quang
Kẻ thì chậm bước giang nan từng ngày
"Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà".
Xôn xao
Hai tiếng thơ ngà
Thảo Đường Đỗ Thiếu Lăng Xưa
Tam niên hoài bão bất công danh.
Này kẻ nên khôn đều có dại
Làm người có dại mới nên khôn.