khúc giao mùa
KHÚC GIAO MÙA
Gió bấc về khua mùa đông tỉnh mộng
Thu thẹn thùng giấu hạt nắng vàng phai
Gió heo may vừa làm rối tóc ai
Đã vội bay tay mềm chưa kịp vuốt
Thu dùng dằng phút giao mùa day dứt
Đông cựa mình run rẩy lúc chia phôi
Vầng trăng gày cũng như thể chia đôi
Nửa cô quạnh, nửa theo thu khuất nẻo
Thảm lá vàng dưới chân ai vừa bước
Vẫn xạc xào ngân nga khúc thu ca
Con đường vắng cứ hun hút dài ra
Như nỗi nhớ trượt theo mùa đi vội
Tháng ngày trôi như bóng câu qua cửa
Khoảng trời xanh thu đã quấn theo đi
Để lại sương giăng ướt lạnh bờ mi
Vài hạt nắng lạc loài ngơ ngẩn nhớ
Tình chúng mình nhờ mùa thu nhen lửa
Có nắng vàng rắc mật ngọt dâng men
Có heo may lùa bối rối vai mềm
Và hoa sữa ủ hương đêm vào tóc
Khúc giao mùa đông cựa mình tỉnh giấc
Khẽ thì thầm "em có lạnh không em ?"
Bản tình ca đông hát tặng riêng em
Mang yêu thương đong đầy anh trao gửi.
Hà Nội,26/10/2015
Trần Thanh Xuân