153 - đời tôi hôm nay
I
Tôi sống đây mà hồn nơi quê mẹ
Mơ mộng hoài tình cũ nặng nề phai
Thời gian ôi! Trống trải tháng năm dài
Vô nghĩa cả, phải chăng nơi đất lửa?!
Đời sang xuân hoa nhìn còn bỡ ngỡ
Xưa rìu cùn đã lỡ vạt nên khuôn
Đi suốt đêm băng biển giá cô đơn
Có bao giờ một nhành thơm tay trọn!
Đời nhạt tình, cô buồn đêm vũ hội
Giữa đô thành lạnh ngắt bãi tha ma
Nhìn môi tươi loá thành bức tranh nhòa
Kim trích đời - nước sắc những loài hoa
Lạc giữa biển vui dạt dào sóng giỡn
Đêm tân hôn chỉ là giấc mơ suông
Bến cũ yên vui ôm ấp con thuyền
Dãy mây buồn giăng mãi thành điệp khúc
II
Đậu trên cây phải xem cành yếu cứng
Trong căn phòng này đâu đã vô tư
Từng mảng phân chia theo phép hợp gu
Nhiệt độ dâng cao tan tành đổ nát
Tính cao thượng - ngây thơ, ưa khoác lác
Dù ở đâu cũng chưa hết loài sên
Nhận chút ban ơn là mắc nợ nần
Lối sống dễ dàng phải đâu cứu cánh
Khoảng cách - thiêng vĩnh hằng trong cuộc sống
Tự gằn mình để đổi lấy niềm vui
Mọi lời nói chớ vội tin là phải
Đứng cao hơn mới thấy bóng mình soi
Hãy tự mình quyết định lấy ngày mai
Cuộc đời vàng như đời cây trên núi
Hãy sống thế đi, rộng tầm suy nghĩ
Và dành cho đời nhiều nữa yêu thương!
III
Còn nằm trong nôi say tiếng mẹ ru
Hồn đã đắm mê những miền đất khách
Số phận này đặt trên đôi cánh thép
Tung hoành...
Để rồi hôm nay chia sức cùng người.
Không giấc mơ nào đẹp bằng gặp mẹ
Chiến trường giục giã sức đem chia sẻ
Mong ngày về biết chịu và lo toan
Tiếng bom xưa trong trí nhớ ầm rung
Ngày qua, hôm nay và mai còn rền rĩ
Thời gian cứ trôi đôi chân mòn đá
Chỉ còn mơ và hẹn ước một ngày vui
Nhớ về quê hương là lúc ngậm ngùi
Trí nam nhi mơ bao niềm tin đẹp
Phải bất lực nơi xa mang hoài vọng
Ngày mai!... Ngày mai!...ngày tháng thờ ơ
Ngày qua ngày canh cánh mãi mối lo:
Đời mồ côi có ai nào tránh khỏi
Công nuôi dưỡng có ai nào trả được
Tấm lòng vàng có ai thấu được cho?
IV
Cuốc hoài kêu giọng vọng lạc đồng trưa
Gọi nắng hè khoe đỏ màu hoa phượng
Từng chùm lửa rực trời xanh lý tưởng
Khao khát tâm hồn nhuộm sắc chân phương.
10 - 7 - 1974*