thương cha nhớ mẹ gánh gồng
Về tình cha mẹ ngày thơ ấu
Thương cha nhớ mẹ gánh đời trôi
Sớm tối tảo tần chẳng thảnh thơi
Cha dắt con qua đường hiểm hóc
Mẹ mang gánh nặng chợ xa xôi
Lời ru đêm vắng ơi à ngọt
Bóng nôi nghiêng ngửa mãi không rời
Nuôi con từng bước qua gian khó
Tình ấy theo con suốt một đời
Về nợ lòng chưa trả
Gánh gồng năm tháng mẹ cha ôi
Bao giờ con trả nợ tình thôi
Tóc mẹ bạc phơ như mây trắng
Lưng cha còng xuống bởi con côi
Ơi à giấc nặng ru trưa vắng
Biết lấy gì đền nghĩa cuộc đời
Tình sâu con giữ hoài trong dạ
Mắt mẹ nhìn theo suốt một thời
Về nỗi nhớ quê nhà
Chiều đông lặng lẽ bóng sương rơi
Tuyết phủ vườn xưa lạnh một nơi
Con xa xứ lạ mang hoài nhớ
Cha mẹ quê nghèo đượm bóng thời
Yêu thương chất chứa trong tim trẻ
Từng giấc mơ con gọi một lời
Giữa phố đông người đâu là cũ
Chỉ còn nỗi nhớ chẳng nguôi vơi
Về giấc mơ và trở về
Nay con thả gió cánh diều bay
Mộng lớn theo thời dạt đó đây
Quên mất yêu thương ngày mẹ ngóng
Ngồi hiên trước cửa bóng chiều lay
Ba miền con bước mang lòng nặng
Trời lạ mây giăng chẳng kịp xoay
Chỉ mong xuân mới về thăm lại
Một bữa đoàn viên chẳng lỡ ngày
Bài này đã được xem 2243 lần
|
Người đăng:
|
Lê Thành
|
|
|