có khi nào....
Vì cuộc đời vốn dĩ lắm bon chen
Ta gặp nhau khi chẳng còn vụng dại
Có nhiều thứ phải đong đi đếm lại
Nên tình đành dừng lại lí do xa
Có khi nào ngày sau lúc về già
Ta chợt nhớ tiếc một thời xuân trẻ
Và có khi nào trên đường đời cô lẻ
Ta vô tình bất chợt nhớ về nhau
Có khi nào trong dang dở bể dâu
Tim ta khóc chẳng còn ai bên cạnh
Từng giọt sầu rơi con tim nguội lạnh
Vẫn gượng cười như kẻ mạnh…tự đứng lên
Có khi nào ta học được cách quên
Quên cả tên lẫn lời xưa nguyện ước
Vẫn cố bước nhưng chẳng còn chung hướng
Ta đi tìm thứ hạnh phúc ..xa hoa…
Có khi nào sau tất cả đã qua
Gặp lại nhau ta tập làm người lạ
Có khi nào dừng tay trên danh bạ
Ta ngập ngừng muốn nhắn một cái tin…
Có những khi tim gào xé van xin
Ta muốn nói: đừng xa anh em nhé
Có những đêm trường một mình anh lặng lẽ
Ngấn lệ sầu …môi khẽ gọi tên em…
fb: kimcuong pham
blog: viết cho phút yếu lòng