rất đỗi bình thường
Trải đời thơ reo vui trên đỉnh gió
Và mang theo từng tích tắc thời gian
Em với hái từng cụm mây bóng nắng
Mắt liếc nhìn tình tứ với không xanh.
Em có thể yêu, em có thể gần
Hít thở sâu cho vét hết vấn vương
Khiến phút chốc chợ đời nên thiết nghĩa
Cả bốn mùa đón khí hậu yêu thương.
Em đã uống hết lý trình quá khứ
Mái tóc dài mái ngắn mái bạc phơ
Trong tim đó chốn thơ ngây vẫn đó
Chỉ cần em tin Tạo Hoá đang chờ.
Em rủ hết, rủ từng người ngắm nghía
Hạt yêu thương em gieo kín trong lòng
Nhỏ nhẹ nhé bên tai ai cần biết
Đấng yêu thương và rất đỗi quan phòng.
Đâu lay lắt mà gió đùa sóng vỗ
Thuyền chẳng trôi, cứ bánh lái tinh tường
Bình an đó Ngài trao em độ nhật
Rất đỗi vui và rất đỗi bình thương.
Dã Tràng Cát
Xin góp vào chốn yêu thương của đời người.