kim đồng hồ quay lệch
Em hiểu rồi quy luật vốn rất tự nhiên
Thời gian trôi qua không bao giờ quay trở lại
Nếu yêu đương chỉ là những lời nhắc lại
Sẽ không phải nhói lòng khi nước mắt ai rơi.
Và cơn gió kia nếu chợt thoảng ngang trời
Sẽ không dịu mát một mảng màu ký ức
Tình đớn đau mãi chôn giấu trong lòng ngực
Sẽ không thể nào tìm lại được phút bình yên.
Nếu nhớ nhung lại sợ lắm ưu phiền
Làm sao hiểu hết được chiều dài của ngày chờ đợi
Không đón ánh bình minh làm sao biết có ngày mới
Không vượt qua giông bão tơi bời làm sao biết được: Thật - giã, đúng - sai.
Cũng có thể là sự thật ngày mai
Kim đồng hồ quay lệch không theo quy ước
Em sẽ ra đi và chọn cho mình là người đến trước
Bước qua đời anh em mới biết nhọc nhằn.
Có thể ngày mai em sẽ không cần
Lời ước hẹn gieo tim mình nhiều vương vấn
Bầu trời thiếu anh sẽ không còn mây và nắng
Nhưng sẽ rất yên bình không còn phải đắng cay thêm.