đông không lạnh tình đời buốt giá
Như đã định mùa đông rất lạnh
Buốt giá trời sầu lách cành khô
Bước chân run rẫy mấp mô
Tiếng tiêu u ám nấm mồ cô liêu
Mưa lấp kín những chiều đông xám
Trời lạnh buồn ảm đạm gió giăng
Dư âm vẫn đọng mây trăng
Xa em tình vãn mênh mang hương đời...
Đông xưa lạnh một trời nhung nhớ
Hơi ấm nồng hồn ở trong thơ
Lời yêu gieo khắp bến bờ
Nắng ngời rót trọn lời thơ dâng trào…
Thu đã hết mùa đông đã đến
Đông ngày xưa lạc bến ngoài đồng
Đất trời vấn cứ thinh không
Đông nay không lạnh lại nồng sắc cay
Đông không lạnh ơ hay cũng lạ
Hay tình đời nay đã đổi thay
Hay rằng trái đất ngừng quay
Hay lòng người cứ loay hoay lửa thù....
Đông không lạnh mùa thu dừng lại
Đâu phải vì đông tại trời nam
Phải vì tình đã xơ nhàm
Hay vì đời đã ban tham cho tinh...
Đông không lạnh mà tình buốt giá
Tình đời ơi sao đã chết khô
Để hồn bay cứ lõa lồ
Đắng cay đau khổ tựa hồ sơ khai...
Bài này đã được xem 1966 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|