kẻ không nhà
VĨnh biệt gia đình vĩnh biệt đi
Đường đi đã chọn hối hận gì
Thành công thì sống thất bại chết
Còn hơn suốt kiếp,,,,,,,,,,,,, kẻ ngu si
Đêm ngủ chẳng ngon đêm mộng mị
Xã hội trách ta cũng bởi vì............
Là con bất hiếu từ mặt mẹ
Thôi kệ tất cả lời thị phi
Bước chậm trên đường nhặt lá rơi
Nhìn trời cao vút ngẫm sự đời
rằng mười năm nữa khi ta đói
Một bát cơm kia có kẻ mời?
Cuộc đời khốn nạn cuộc đời ơi
Nhưng thôi nghĩ lắm chuyện xa vời
Đây chuyện trước mắt con chửi mẹ
Lòng tràn tâm sự chẳng thể vơi
Hạ sắp qua rồi thu sắp sang
Sân kia sắp tràn ngập lá vàng
Ta ước lòng ta như chiếc lá
Rụng bao tâm sự ta đang mang
Vẫn biết khó khăn rồi sẽ qua
Nhưng ta mãi mãi kẻ không nhà
Thôi thì bỏ hết cười lên nhé
Đường dài cô độc ta với ta,,,,,,,,,