người con gái tóc ngang vai
Tình đầu đã trôi qua
Không bao giờ trở lại
Nhưng mà nỗi xót xa
Như gió lùa thổi mãi
Nhớ em ngày đó tóc ngang vai
Cầm tay tôi nói" Thương anh hoài"
Ôm chặt tôi giữa trời Hà Nội
Tưởng rằng chẳng dễ sẽ nhạt phai
Ai ngờ ( nào có ai ngờ)
mộng đẹp chẳng kéo dài
Em bỏ tôi đi về bên ai
Giờ tôi đứng giữa trời Hà Nội
Nhớ người con gái................ tóc ngang vai