cây đàn gita
Chiều xưa tiễn bước người xa mãi
Áo trắng nghiêng vai nét dịu dàng
Em gửi cây đàn câu hẹn cũ
Tôi mang lời hát nỗi mênh mang
Nốt rê lặng lẽ quên điều nói
Nốt son nghẹn ngào giữa thở than
Hôm nay em chẳng về bên nữa
Chỉ bóng tôi ngồi giữa cung đàn
Bao năm gảy khúc tình không tiếng
Mỗi phím đau như vết nhớ hằn
Viết tiếp bản hòa ca vô tận
Chỉ còn tôi với gió và trăng
Thời gian chẳng thể làm phai sắc
Kỷ vật còn đây chẳng đổi thay
Vẫn đàn gita nghẹn lời dấu
Vẫn giấc mơ em giữa đêm ngày
Bài này đã được xem 3318 lần
|
Người đăng:
|
Lê Thành
|
|
|