Poem logo
Poem logo

223 - tản mạn tâm linh*

Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Nếu một mình thôi, nghĩa là chết
Tâm hồn ta rầu nát vết đời trôi
Cuộc đời còn xơ xác nốt nhạc vui
Và đau thương, lụi tàn, đêm tối

Ước gì đời như cánh chim không mỏi
Được trở về cát cỏ thuở hồng hoang
Cho ngây thơ ôm ngất giấc mộng vàng
Hoà đất trời tình yêu hằng ấp ủ

Ước chỉ anh em giữa mênh mang lặng cả
Có chăng xa ngầm vọng sóng biển dồn
Và gió khẽ ru lời mời buông thả
Suốt vệt dài trần trụi miết bờ hoang

Thức đêm dài mái tóc đã đằm sương
Người sơ, thân mờ đi mà quên lãng
Xung quanh anh là không gian trống vắng
Chỉ còn thơ duy nhất ấm bên mình

Vốn riêng rồi nỡ xa nữa em ơi
Thắt buồn đau trái tim anh nghẹn nói
Trời thu gầy nhợt nhạt sầu chới với
Người tình xa dần khuất phía hoàng hôn

Khấn hộ nhau rời giấc mộng xuân
Khỏi đắm say, rời trường mê tịnh mịch
Nghe chuông chùa hồn nôn nao cõi phật
Ngát khói hương đần độn mị đam say

Không ... không!
đâu chỉ trái tim này
Thắm yêu thương dìu nhau vào năm tháng
Như đoá hướng dương, mặt trời sáng láng
Hướng đường đi về cõi vĩnh hằng

Buồn đang về u uất có ai tường!

11 - 1995*

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm