gọi nắng đông về
Sáng mùa đông mặt trời trốn nơi đâu
Hay buồn tình ủ ê không muốn dậy
Gió bấc lùa ngẩn ngơ nhành hoa giấy
Bủa vây em sương lạnh cứ giăng đầy
Em nhớ nắng vội tìm qua kẽ mây
Mây âm u xin mây đừng giấu nắng
Cho nắng về ủ vai gày hoang vắng
Thoa má hồng, nhen lửa ấm tim côi
Em đợi nắng trong khắc khoải đầy vơi
Góc phố nhỏ, cây bàng già lười biếng
Nhìn lá đỏ lìa cành chiêng chao liệng
Nỗi khát khao hạt nắng cứ dâng tràn
Em gọi nắng trong nỗi nhớ miên man
Mùa cải vàng lung linh cười trong nắng
Một chiều đông, bến sông xưa vắng lặng
Nụ hôn nồng... nắng mật thẹn...say lây
Nắng vàng ơi, nắng vàng hãy về đây
Hong hộ em nỗi nhớ mong da diết
Dẫu ai kia cách xa em biền biệt
Có nắng về đông lạnh bớt chênh chao.
Hà Nội, 12/2015
Trần Thanh Xuân