mây và gió
Tội nghiệp thay nàng mây nàng gió
Trôi muôn phương rồi lại thẫn thờ
Kiếp hồng nhan mấy người tri kỉ
Như con mây không có bến bờ
Gió ở đâu cho mây mãi xa!?
Nàng chỉ cười giọt nước mắt rơi
Hoa có nở rồi hoa lại tàn
Cứ đi mãi dòng đời đưa đẩy
Tôi đưa mắt một hướng xa xăm
(Melbourne ngày chiều nắng đẹp)